Kim Cương sinh năm 1937. Bà được mệnh danh là "kỳ nữ" trong giới sân khấu, được Trung tâm Sách Kỷ lục Việt Nam vinh danh là: "Nghệ sĩ viết nhiều kịch bản kịch nói nhất". Bà nổi tiếng qua những vở Lá sầu riêng, Dưới hai màu áo, Trà hoa nữ...
Ngoài thành tựu diễn xuất, Kim Cương còn nổi tiếng với công tác thiện nguyện. Nhiều năm, bà tổ chức sự kiện Nghệ sĩ tri âm để quyên góp giúp các diễn viên, nhạc công, soạn giả... nghèo khổ. Bà lập quỹ học bổng Bảy Nam hỗ trợ các con em nghệ sĩ đang túng thiếu. Quỹ đặt theo tên mẹ bà - cố Nghệ sĩ Nhân dân Bảy Nam, đại thụ của sân khấu cải lương, kịch nói. Bà hiện là Phó Chủ tịch Hội Bảo trợ người khuyết tật và trẻ mồ côi TP HCM.
Vở kịch Lá sầu riêng kể câu chuyện về một bà mẹ nghèo sống bằng mò cua bắt ốc, có đứa con trai tên Sang mà bà đã cố dành dụm nuôi con, mong được khôn lớn, thành tài. Sau năm 1945, Sang học lấy được bằng bác sĩ, có người yêu xinh đẹp là con gái của một gia đình giàu có. Tính đến chuyện cưới nhau nhưng lo bị gia đình phía người yêu từ chối vì không “môn đăng hộ đối”, Sang đã nói dối rằng anh ta vốn là con của một đốc phủ sứ, một quan chức lớn trước đây nhưng cha mẹ đều đã chết. Ngày hai người tính đến gặp nhau tại nhà Sang để bàn chuyện đám cưới thì có ông cậu từ quê lại thăm. Anh ta nói với người cậu về chuyện đã lỡ nói dối và thiết tha dặn khi có cô vợ sắp cưới đến, mong ông cậu đóng vai là người quản gia.
Tiếp đó, bà mẹ đến, gặp Sang, bà ôm chầm lấy Sang, vừa kể chuyện đã nuôi Sang như thế nào từ lúc Sang còn tấm bé, Sang cũng ôm mẹ nhưng vì đã lỡ nói dối nên mong mẹ nhận là bà vú nuôi. Người yêu của Sang xuất hiện. Người cậu tuy đã hết lời la mắng Sang là con người bất hiếu nhưng cũng vì thương cháu mà gắng gượng đóng vai người quản gia.
Đến bà mẹ, bà đã kể lại là bà từng có con nhưng con mới sinh ra đã chết, bà nhận làm vú nuôi Sang từ lúc mới lọt lòng cho đến nay. Nay thì Sang đã khôn lớn, bà thì già rồi, muốn về sống ở quê, vào chùa. Người yêu của Sang tỏ ra rất quý người quản gia và bà vú nuôi Sang. Cô móc túi lấy tiền cho nhưng không ai nhận. Cô nói với bà vú là tới đây gia đình cũng cần vú ở lại làm công việc nhẹ nhàng như rửa chén rửa bát và có được trả lương để vú ăn trầu... Bà khóc. Sang đã chứng kiến, đã nghe được hết, rồi ôm mẹ, vụt òa ra khóc, la to: “Đây là mẹ của tôi, tôi là đứa con bất hiếu, tôi không phải là con người, tôi là kẻ lừa dối, không xứng đáng, không có chuyện cưới hỏi gì nữa!”.
Cô người yêu của Sang cũng xúc động, ôm lấy bà và nói: “Con yêu anh Sang chỉ vì thương anh, đâu có nghĩ đến phân biệt giàu nghèo”. Với thái độ bình tĩnh, bà mẹ nói: “Trước con nói dối để giữ được tình yêu là sai, nay được yêu với tình yêu chân chính lại chối bỏ là không được. Cả cuộc đời của mẹ chỉ vì hạnh phúc của con”. Ba người ôm chặt nhau với lời nói cuối cùng: Mẹ chờ đợi hạnh phúc đến với hai con, mong hai con cố gắng và câu chuyện kết thúc.
[Ký ức vui vẻ]